平 píng 生 shēng 所 suǒ 娇 jiāo 儿 ér,颜 yán 色 白 bái 胜 雪 xuě。见 耶 背 bèi 面 miàn 啼 tí,垢 gòu 腻 nì 脚 不 bù 袜 wà。床 chuáng 前 qián 两 liǎng 小 xiǎo 女 nǚ,补 bǔ 绽 zhàn 才 cái 过 膝 xī。海 hǎi 图 tú 坼 chè...
北征拼音版
北征拼音版如下:
北 征 zhēng
(唐táng) 杜 dù 甫 fǔ
北 归 guī 至 zhì 凤 fèng 翔 xiáng,墨 mò 制 zhì 放 fàng 往 wǎng 鄜 fū 州 zhōu 作 。
皇 huáng 帝 dì 二 èr 载 秋 qiū,闰 rùn 八 bā 月 yuè 初 chū 吉 jí。
杜 dù 子 zǐ 将 北 征 zhēng,苍 cāng 茫 máng 问 wèn 家 jiā 室 shì。
维 wéi 时 shí 遭 zāo 艰 jiān 虞 yú,朝 cháo 野 yě 少 暇 xiá 日 rì。
顾 gù 惭 cán 恩 ēn 私 sī 被 ,诏 zhào 许 归 guī 蓬 péng 荜 bì。
拜 bài 辞 cí 诣 yì 阙 què 下 xià,怵 chù 惕 tì 久 jiǔ 未 wèi 出 chū。
虽 suī 乏 fá 谏 jiàn 诤 zhēng 姿 zī, 恐 kǒng 君 jūn 有 遗 失 shī。
君 jūn 诚 chéng 中 兴 主 zhǔ,经 纬 wěi 固 gù 密 mì 勿 wù。
东 dōng 胡 hú 反 fǎn 未 wèi 已 yǐ,臣 chén 甫 fǔ 愤 fèn 所 suǒ 切 。
挥 huī 涕 tì 恋 liàn 行 在 zài,道 dào 途 tú 犹 yóu 恍 huǎng 惚 hū。
乾 坤 kūn 含 hán 疮 chuāng 痍 yí,忧 yōu 虞 yú 何 hé 时 shí 毕 bì。
靡 靡 逾 yú 阡 qiān 陌 mò,人 rén 烟 yān 眇 miǎo 萧 xiāo 瑟 sè。
所 suǒ 遇 yù 多 duō 被 伤 shāng,呻 shēn 吟 yín 更 流 liú 血 xiě。
回 huí 首 shǒu 凤 fèng 翔 xiáng 县 xiàn,旌 jīng 旗 qí 晚 wǎn 明 míng 灭 miè。
前 qián 登 dēng 寒 hán 山 shān 重 ,屡 lǚ 得 饮 马 mǎ 窟 kū。
邠 bīn 郊 jiāo 入 rù 地 di,泾 jīng 水 shuǐ 中 荡 dàng 潏 yù。
猛 měng 虎 hǔ 立 lì 我 wǒ 前 qián,苍 cāng 崖 yá 吼 hǒu 时 shí 裂 。
菊 jú 垂 chuí 今 jīn 秋 qiū 花 huā,石 戴 dài 古 gǔ 车 chē 辙 zhé。
青 qīng 云 yún 动 dòng 高 gāo 兴 xìng,幽 yōu 事 shì 亦 yì 可 悦 yuè。
山 shān 果 guǒ 多 duō 琐 suǒ 细 xì,罗 luó 生 shēng 杂 zá 橡 xiàng 栗 lì。
或 huò 红 如 rú 丹 dān 砂 shā,或 huò 黑 hēi 如 rú 点 diǎn 漆 qī。
雨 露 之 zhī 所 suǒ 濡 rú,甘 gān 苦 kǔ 齐 结 jiē 实 shi。
缅 miǎn 思 桃 táo 源 yuán 内 ,益 yì 叹 tàn 身 shēn 世 shì 拙 zhuō。
坡 pō 陀 tuó 望 wàng 鄜 fū 畤 ,岩 yán 谷 互 hù 出 chū 没 mò。
我 wǒ 行 已 yǐ 水 shuǐ 滨 bīn,我 wǒ 仆 犹 yóu 木 mù 末 mò。
鸱 chī 鸟 鸣 míng 黄 huáng 桑 sāng,野 yě 鼠 shǔ 拱 gǒng 乱 luàn 穴 xué。
夜 yè 深 shēn 经 战 zhàn 场 chǎng,寒 hán 月 yuè 照 zhào 白 bái 骨 gǔ。
潼 tóng 关 guān 百 bǎi 万 wàn 师 shī,往 wǎng 者 zhě 散 何 卒 。
遂 令 半 bàn 秦 qín 民 mín,残 cán 害 hài 为 异 yì 物 wù。
况 kuàng 我 wǒ 堕 胡 hú 尘 chén,及 jí 归 guī 尽 华 huá 发 fà。
经 年 nián 至 zhì 茅 máo 屋 wū,妻 qī 子 zǐ 衣 百 bǎi 结 。
恸 tòng 哭 kū 松 sōng 声 shēng 回 huí,悲 bēi 泉 quán 共 幽 yōu 咽 yè。
平 píng 生 shēng 所 suǒ 娇 jiāo 儿 ér,颜 yán 色 白 bái 胜 雪 xuě。
见 耶 背 bèi 面 miàn 啼 tí,垢 gòu 腻 nì 脚 不 bù 袜 wà。
床 chuáng 前 qián 两 liǎng 小 xiǎo 女 nǚ,补 bǔ 绽 zhàn 才 cái 过 膝 xī。
海 hǎi 图 tú 坼 chè 波 bō 涛 tāo,旧 jiù 绣 xiù 移 yí 曲 qū 折 zhé。
天 tiān 吴 wú 及 jí 紫 zǐ 凤 fèng,颠 diān 倒 dǎo 在 zài 裋 shù 褐 hè。
老 lǎo 夫 fū 情 qíng 怀 huái 恶 ,呕 泄 卧 wò 数 日 rì。
那 无 囊 中 帛 bó,救 jiù 汝 rǔ 寒 hán 凛 lǐn 栗 lì。
粉 fěn 黛 dài 亦 yì 解 苞 bāo,衾 qīn 裯 稍 罗 luó 列 liè。
瘦 shòu 妻 面 miàn 复 fù 光 guāng,痴 chī 女 头 自 zì 栉 zhì。
学 xué 母 mǔ 无 wú 不 bù 为 ,晓 xiǎo 妆 zhuāng 随 suí 手 shǒu 抹 。
移 yí 时 shí 施 shī 朱 铅 ,狼 láng 藉 jí 画 huà 眉 méi 阔 kuò。
生 shēng 还 huán 对 duì 童 tóng 稚 zhì,似 欲 yù 忘 wàng 饥 jī 渴 kě。
问 wèn 事 shì 竞 jìng 挽 wǎn 须 xū,谁 shuí 能 即 jí 嗔 chēn 喝 。
翻 fān 思 在 zài 贼 zéi 愁 chóu,甘 gān 受 shòu 杂 zá 乱 luàn 聒 guō。
新 xīn 归 guī 且 慰 wèi 意 yì,生 shēng 理 lǐ 焉 yān 能 说 。
至 zhì 尊 zūn 尚 shàng 蒙 meng 尘 chen,几 日 rì 休 练 liàn 卒 。
仰 观 天 tiān 色 改 gǎi,坐 zuò 觉 祆 xiān 气 qì 豁 。
阴 yīn 风 fēng 西 xī 北 běi 来 lái,惨 cǎn 澹 随 suí 回 huí 鹘 。
其 王 愿 yuàn 助 顺 shùn,其 俗 sú 善 shàn 驰 chí 突 tū。
送 sòng 兵 bīng 五 wǔ 千 qiān 人 rén,驱 qū 马 mǎ 一 yī 万 匹 pǐ。
此 cǐ 辈 bèi 少 为 贵 guì,四 sì 方 fāng 服 勇 yǒng 决 jué。
所 suǒ 用 yòng 皆 jiē 鹰 yīng 腾 téng,破 pò 敌 dí 过 箭 jiàn 疾 jí。
圣 shèng 心 xīn 颇 pō 虚 xū 伫 zhù,时 shí 议 yì 气 qì 欲 yù 夺 duó。
伊 yī 洛 luò 指 zhǐ 掌 zhǎng 收 shōu,西 xī 京 jīng 不 bù 足 zú 拔 bá。
官 guān 军 jūn 请 qǐng 深 shēn 入 rù,蓄 xù 锐 ruì 何 俱 发 。
此 cǐ 举 jǔ 开 kāi 青 qīng 徐 xú,旋 瞻 zhān 略 lüè 恒 héng 碣 。
昊 hào 天 tiān 积 jī 霜 shuāng 露 ,正 zhèng 气 qì 有 肃 sù 杀 shā。
祸 huò 转 亡 胡 hú 岁 suì,势 shì 成 chéng 擒 qín 胡 hú 月 yuè。
胡 hú 命 mìng 其 能 久 jiǔ,皇 huáng 纲 gāng 未 wèi 宜 yí 绝 jué。
忆 yì 昨 zuó 狼 láng 狈 bèi 初 chū,事 shì 与 古 gǔ 先 xiān 别 。
奸 jiān 臣 chén 竟 jìng 菹 醢 hǎi,同 恶 随 suí 荡 dàng 析 xī。
不 bù 闻 wén 夏 xià 殷 衰 ,中 自 zì 诛 zhū 褒 bāo 妲 dá。
周 zhōu 汉 hàn 获 huò 再 zài 兴 ,宣 xuān 光 guāng 果 guǒ 明 míng 哲 zhé。
桓 huán 桓 huán 陈 chén 将 jiāng 军 jūn,仗 zhàng 钺 yuè 奋 fèn 忠 zhōng 烈 liè。
微 wēi 尔 ěr 人 rén 尽 非 fēi,于 yú 今 jīn 国 guó 犹 yóu 活 huó。
凄 qī 凉 liáng 大 dà 同 tóng 殿 diàn,寂 jì 寞 mò 白 bái 兽 shòu 闼 tà。
都 人 rén 望 wàng 翠 cuì 华 ,佳 jiā 气 qì 向 xiàng 金 jīn 阙 què。
园 yuán 陵 líng 固 gù 有 yǒu 神 shén,扫 洒 数 不 bù 缺 quē。
煌 huáng 煌 huáng 太 tài 宗 zōng 业 yè,树 shù 立 lì 甚 宏 hóng 达 dá。
赏析:
杜甫的这首长篇叙事诗共有一百四十句,它像是用诗歌体裁来写的陈情表,是他这位在职的左拾遗向肃宗皇帝汇报他探亲路上及到家以后的见闻感想。
它的结构自然而精当,笔调朴实而深沉,充满忧国忧民的情思,怀抱中兴国家的希望,反映了当时的政治形势和社会现实,表达了人民的情绪和愿望。
这首诗像上表的奏章一样,写明年月日,谨称“臣甫”,恪守臣节,忠悃陈情,先说离职的不安,次叙征途的观感,再述家室的情形,更论国策的得失,而归结到歌功颂德。这一结构合乎礼数,尽其谏职,顺理成章,而见美刺。
读者不难看到,诗人采用这样的陈情表的构思,是出于他“奉儒守官”的思想修养和“别裁伪体”的创作要求,更凝聚着他与国家、人民休戚与共的深厚感情。
2023-05-10